
Một Chút Dại Khờ, Một Chút Tôi
Tác giả: GocKhuat-1985Công chức nhà nước thì có gì hay ho đâu. Sao thiên hạ cứ chen chân nhau mà vào làm như vậy…? Một câu hỏi chỉ có người trong cuộc mới có câu trả lời. Bản thân tôi cũng vậy thôi. Chấp nhận theo sự sắp đặt của ba tôi để bước vào cái nghề tui cho là vô vị, thôi đành chấp nhận cho phần số đã an bày, âu cũng là định mệnh. Tức cười lắm các bạn ạ! trong cuộc sống, nếu những gì ngoài sự mong đợi của tui, thì tui điều cho đó là định mệnh hết, hơi bị thuyết Duy Tâm nó chi phối đúng không các bạn ??? Cầm hồ sơ xin việc của bạn Minh trên tay mà trong đầu tui biết bao suy nghĩ. Bất chợt có tiếng gõ cửa phòng.
– Vào đi
Thì ra là Chị Thanh, phó chủ tịch UBND Phường, tiến đến gần tôi chị nói:
– Em có xem qua hồ sơ của thằng Minh, con anh Ba Quang chưa? (anh Ba nguyên là Bí thư phường, nay về hưu, là anh ruột chị Thanh).
Tôi chưa kịp phản ứng thì chị Thanh tiếp tục
– À hôm qua, chị qua nhà anh Tùng (Chánh thanh tra quận) chơi, ảnh nhắc em hoài hà. Ảnh nhắn với chị là bữa nào rảnh hai anh em nhậu tưng một bữa cho đã.