Màu Nắng

Màu Nắng

Tác giả: huytrung280290

Lúc đầu tôi chỉ định viết lại mối tình đầu thôi, ai dè câu chuyện lại được kéo dài ra mãi đến bây h. Như vậy, đến đây là đã khép lại quãng thời gian 5 năm sinh viên của tôi (có kéo dài thêm mấy tháng theo cốt truyện), bao tình cảm, bao kỷ niệm ngược xuôi trở lại theo từng trang giấy ( trên file word đã tới trang 200). 


Chương 15 - Màu Nắng


Hai anh em kéo nhau ra chùa láng, đi mãi đến gần hồ cũng có 1 hàng ngô còn chưa dọn hàng, mua 2 bắp ngô, tôi và em ngồi gần bờ hồ gặm cho chị bán hàng còn dọn dẹp về nghỉ. Trời đã khuya lắm rồi, sương giăng mù trời, hồ Chùa láng bé tí nhưng gió vẫn thổi lạnh, tôi với e ngồi co ro, ăn chưa được nửa bắp thì em rủ tôi về. ngồi đây vừa lạnh vừa vắng người, lại cạnh mấy hàng Karaoke nhỡ có anh bảo kê nào đi qua thấy em xinh tươi lại đá tôi lăn tòm xuống hồ rồi bế e vào hát cùng thì chết.

Hai đứa nép vào nhau mà đi, đến cầu vượt đi bộ, em rủ tôi trèo lên cầu chơi. Trời khuya quá, tuy đèn đường vẫn sáng, những tôi vẫn ghê ghê nhỡ có ông nào nghiện ra xin tí tiền thì chết. Nhưng không muốn tỏ ra nhát gan nên tôi cũng đành đồng ý.

Đường NCT bây h đã vắng teo teo, ở trên nhìn xuống chẳng còn ma nào,thỉnh thoảng lắm mới có 1 anh đèo theo sau 4, 5 em phóng vù qua từ hướng Trần Duy Hưng ngược lên ngược xuống, chắc vừa đi ăn sương về đêm. Tôi thì đã buồn ngủ díu cả mắt nhưng có vẻ như Huyền chưa muốn về. Chắc vừa trút song nỗi niềm nên em vẫn còn nhiều tự sự.
– Nghĩ gì mà suy tư thế e?
– À k. Nhớ lại truyện cũ nên e cũng hơi buồn thôi.
– ừ, nhưng truyện gì qua rồi thì thôi em ạ.
– Vâng, thế a thì sao, truyện của a ý? Hihi
– À, thì bạn gái anh đi du học nên chia tay thôi.
– Thế thôi á. A điêu đúng k?
– A nói thật mà.

Tôi cũng không muốn gợi lại truyện cũ nên chỉ nói đơn giản thế, e có vẻ không bằng lòng nhưng cũng k hỏi thêm.
– Thỉnh thoảng em vẫn nhớ a ấy, nhớ rồi lại khóc. E ngốc thật phải không a? bị lừa mà k biết, h còn lưu luyến.
– Tình đầu đâu dễ quên đâu em. – câu này là vừa nói cho em vừa nói cho chính tôi nghe.

Đứng trên cầu vượt NCT lãng mạn phết, đèn đường soi trải bóng 2 bọn tôi đổ dài, không gian thì yên tĩnh, chỉ có 2 bọn tôi trong cả 1 không gian rộng lớn, nếu là lúc khác chắc tôi hào hứng nói truyện lắm, nhưng h mắt còn chả buồn mở huống chi là mồm. Chắc thấy tôi ngáp nhiều quá và trời tự nhiên nổi cơn mưa bay bay nên cuối cùng em cũng rủ tôi về, còn gì vui bằng, tôi đi về ngay.

Về nhà thì ai vào phòng nấy ngủ thôi, k có gì xảy ra đâu nhé.

Sáng hôm sau ngủ đếnhơn 9h tôi mới dậy, cả ngôi nhà chìm trong yên lặng, chỉ có tiếng còi xe, tiếng ồn ào ngoài đường vọng vào. Định xuống nhà nấu gói mì tôm thì qua tầng 3 thấy tiếng ho hắng trong phòng. Giời này em Huyền đi học rồi chứ? Nghĩ cũng lạ nên tôi đánh tiếng hỏi:
– Huyền à e? K đi học à?
– Anh T à, e đau đầu quá, chắc bị sốt nên mệt quá. – Tiếng lào thào từ bên trong phát ra, nghe giọng đúng là Huyền nhưng nghe có vẻ yếu lắm.
– Thế à? Thế có sốt cao quá không? uống thuốc nhé, a đi mua cho.
– K cần đâu anh? Em ốm cũng bình thường thôi.

Tiếng của em vẫn vọng ra từ đằng sau cửa, nhưng nghe đã có vẻ khỏe hơn. Nghĩ là chắc cũng cảm xoàng thôi nên tôi bỏ xuống nhà pha mì. Đang đun nước thì bỗng có tiếng người ngã, tiếng cốc vỡ rồi tiếng kêu Á của Huyền.

Bỏ nồi mì đấy tôi chạy lên tầng 3 xem có truyện gì xảy ra. Đến nơi thì thấy em Huyền đang ngồi xõng soài dưới đất, bên cạnh là cái cốc vỡ.
– Sao thế?
– Em dậy đi ra ngoài, thấy chóng mặt quá thế là bị ngã.
– ừ, thế là ốm nặng rồi, đứng dậy đi, a dìu vào phòng.
– Á, đau quá a ạ, hình như chân em bị gẫy rồi.
Mịa, mới ngã làm sao gẫy được chân, nghĩ thế nhưng tôi cũng cúi xuống xem thử, cổ trân trái đỏ ửng, động vào là đau, chăc bong gân.
– Không phải gẫy chân đâu.hihi. Bong gân thôi, để anh dìu vào trong nhà mà nằm.
Sờ người em nóng ran, thế này chắc sốt cao lắm đây. Dìu em vào giường tôi mới hỏi:
– Có cặp nhiệt độ không? Nóng như thế này mà bảo không sao.
– Có em cắm ở trong lọ bút ý. Chắc hôm qua về khuya lại còn dính mưa.
Cặp nhiệt độ cho em: gần 40 độ.
– Gần 40 độ, phải uống thuốc thôi. Mà bọn e có đá k? phải chườm chân gấp, k mai sưng to là lâu khỏi lắm đấy.
– Trong tủ lạnh ý anh.

Mở tủ lấy viên đá, bọc vào túi nilon rồi ra chườm cho e, đáng lẽ tôi định đưa em tự phục vụ nhưng thấy em ốm quá, mà cái chân đau thòi lòi ngay ra đấy ngay cạnh chỗ tôi nên tôi cũng tiện tay dí luôn cục đá vào.
– Úi, lạnh quá anh.
– Lạnh mới tốt.

Tôi di di cục đá lên chỗ cổ chân em.

Chân em trắng lắm, bắp chân trắng hồng, lún phún tí lông măng, mặc quần đùi ở nhà nên tôi thấy rõ cả đùi, lúc này đang nổi da gà khắp chân không biết vì lạnh hay vì lí do gì khác. Tôi tay thì di di viên đá nhưng mắt thỉnh thoảng lại liếc từ cổ chân lên đùi em, cũng thích phết, trong đầu suy nghĩ lung tung lắm J

Chắc thấy cũng ngại nên e kéo chăn che chân lại, chỉ để hở ra mỗi khoảng cổ chân. Tôi lúc đấy cũng thấy không hợp lý, đang định đưa túi đá cho em thì bỗng:
– Có mùi gì khét khét cháy cháy anh ạ?
– Thôi chết, nồi nước đun mì của anh…

Vứt lại túi đá tôi chạy ngay xuống nhà.

Xuống nhà nồi nước đã cháy đen.

Gọi với lên dặn em cứ nằm nghỉ ngơi chờ tôi về tôi bỏ ra ngoài tìm cái khác bỏ vào bụng.
Ngõ tôi ở cũng khá nhiều đồ ăn, lại sẵn, trên phố có khác. Tôi mua cho e ít thuốc hạ sốt rồi vào hàng cháo mua 2 bát cháo. 1 bát tôi dặn cho nhiều hành, tôi biết ốm mà ăn bát cháo nóng nhiều hành này là nhanh khỏi lắm.

Về nhà bưng 2 bát cháo lên phòng, anh e ngồi húp sì sụp, vừa ăn vừa suýt xoa vì nóng.
– Ăn song em thấy đỡ hơn nhiều rồi a ạ.
– ừ, thế thì tốt. Nhưng vẫn phải uống thuốc đấy.
– Em không uống được k anh?
– Sao mà k uống, không thì sao mà khỏi nhanh được.
– Em sợ uống thuốc lắm.hi

Qua lời em kể, tôi biết Huyền từ bé đã sợ uống thuốc, tất cả các loại thuốc, cứ uống thuốc là lại trốn. Từ nhỏ lần nào mẹ bắt uống thuốc cũng như đánh vật, lớn lên thì khỏi phải bàn, cứ lúc nào không uống được là nhất định không chịu uống. Nhưng hôm đó tôi vẫn ép em uống bằng được, nhìn cái mặt nhăn tít, cái mũi khịt khịt như hít phải cái gì đó khó chịu làm tôi thấy buồn cười lắm, đáng yêu nữa. Huyền cứ như đứa em gái bé nhỏ của tôi đang nhõng nhẽo vậy. Tôi cũng thấy vui vui.
– Thôi em ngồi đây để anh xuống nấu cơm. Hôm nay cho e ăn trực anh đấy.
– Vừa ăn cháo mà anh?
– Ăn cháo nhanh đói ý mà, thôi ngồi nghỉ đi a xuống nấu cơm trưa còn ăn.
– Em cũng muốn xuống, ở đây 1 mình chán lắm.
– Chân đau thế này…
– A dìu em xuống nhé.

Tôi nhẹ nhàng dìu em xuống cầu thang, bàn tay nhỏ nhắn ôm chặt eo tôi, tôi cũng vòng tay qua hông em kéo nhẹ, mùi hương con gái xộc vào mũi thơm ngát. Xuống tầng 1, 2 anh em nói truyện vui vẻ lắm. Loáng cái cơm nước song xuôi, bụng chưa đói nên em rủ tôi chơi cờ caro.

Món này tôi không thạo lắm nên chơi toàn thua, hôm đó và sau này cũng thế, e thì đánh rất hăng, càng thắng càng máu đánh, ẩn sâu trong vẻ đẹp dịu hiền của e tôi biết là 1 cá tính khá mạnh và bản lĩnh.

Chiều hôm đó có 1 mình lại vào thứ 7 không có môn quan trọng nên tôi cũng lười đi học. Ở nhà chơi cờ và nói truyện vu vơ với em. Do đau chân đi lại không tiện nện chúng tôi ngồi ở phòng e luôn. Đúng là phòng con gái, thơm lắm, lại gọn gàng sạch sẽ, chứ không như mấy cái ảnh các bạn hay chụp bây h đâu. Em và Ngọc, xinh xắn, đáng yêu còn gọn gàng sạch sẽ nữa, về sau càng tiếp xúc tôi càng thấy 2 em mỗi người tuy một cá tính riêng nhưng theo tôi ai làm chồng 2 em người đó sẽ đều yên tâm về gia đình mình có 1 người vợ biết thu vén.

Hôm đấy, tô cũng phát hiện ra 1 điều khá thú vị, đó là cái cửa phòng tắm của bọn e bị hỏng, đóng cửa được thôi chứ bên trong không chốt được khóa. Cái này nên về sau mới phát sinh 1 truyện rất hay và liên quan đến mọi người, để đây thôi, hôm nào đến tôi kể.

Hôm đó và chủ nhật hôm sau, vì đi lại bất tiện nên tôi chăm sóc em tận tình, như đã nói tình cảm xuất phát từ tấm lòng, k một chút tà ý. Nấu cơm, rửa bát, thiếu mỗi giặt quần áo tắm rửa cho em J. Lúc này người ngoài không biết nhìn vào khéo lại tưởng tôi với em là đôi vợ chồng mới cưới mà tôi là người chồng gương mẫu đảm đang, thứ 7 chủ nhật ở nhà chăm vợ. Tối thứ 7 cũng ở phòng em buôn chuyện đến đêm, đến khi buồn ngủ díp mắt mới về phòng.

Quả thật ở bên trò truyện với e tôi thấy rất thoải mái, nhẹ nhõm, vết thương lòng như đỡ đau và đỡ day dứt hơn, vết sẹo trong tim em chắc cũng dần phai nhạt.

Hôm sau thì Ngọc ở quê xuống, thằng Mạnh cũng lên, 2 chúng tôi lại quay lại cuộc sống thường nhật. Tôi không xuống phòng em nữa, ngại Ngọc và thằng Mạnh, 1 tuần sau đó chúng tôi vẫn truyện trò cùng nhau, nhắn tin hàng đêm và đôi lúc vẫn lên sân tầng 5 nói truyện đến khuya tuy nhiên khi có đông đủ vẫn không tỏ thái độ gì là thân mật quá. Tuy nhiên ở cùng có lẽ Ngọc và Mạnh cũng nắm bắt được 1 chút gì đó không rõ ràng.

Cảm xúc của tôi lúc đó đến chính tôi cũng không biết mình ra sao. ở bên em, trò truyện cùng em đúng là rất thú vị, êm đềm, nhưng để nói là tình yêu thì tôi nghĩ chưa phải, tình cảm tôi dành cho em rất chân thành, tuy nhiên tôi lại thấy trong đó giống như thứ tình cảm anh dành cho em gái hơn, thích bảo vệ, chở che nhưng không giống với những xúc cảm tôi dành cho Minh trước đây. Nó rất khác, nhưng có lẽ lúc đó tôi cũng không nhận ra và không để ý. Có lẽ thực sự lúc đó tôi đang cần 1 hình bóng khác để che phủ đi Minh, vì thế tôi cần Huyền và muốn ở được gần Huyền truyện trò thông cảm. Tôi không nói ra nhưng có lẽ sự nhạy cảm của Huyền cũng nhận ra tình ý tôi dành cho em, thứ tình cảm mà cả em cũng đang nhìn nhận sai nó. Có lẽ đó là sai lầm của tôi, nửa muốn nửa không, nửa tình anh em nửa tình nam nữ cứ dùng dằng không dứt, cái sai lầm đó về sau cũng đã làm tôi suýt mất đi tình cảm của em và tôi dành cho nhau, dù đó là tình cảm gì đi chăng nữa.

Một hôm, khi em và tôi đang ngồi trên tầng 5, e bỗng nói với tôi:
– Em khỏi hẳn chân rồi, muốn được mời anh đi ăn gì đó để cảm ơn.
– Hi, cần gì?
– Không, e muốn đi chơi cùng anh nữa. – sau câu nói đấy trog bóng đêm tôi cũng thấy em khẽ đỏ mặt cúi đầu.
– ừ, vậy thì e chọn đi, ăn gì cũng được.
– thế ăn cháo nhé, lên bờ hồ đọc sách rồi vào ngõ huyện ăn cháo, e mời,hihi.

Nghe câu nói đó của em, bao kỷ niệm, bao cảm xúc của tôi bỗng ùa về, hình bóng của Minh bỗng ào đến trước mắt tôi, ở đó tôi và em đã có bao kỷ niệm, hôm đó tôi và em đã trao cho nhau nụ hôn đầu vụng dại.

Sao em lại chọn nơi đó hả Huyền, nếu hôm đó em chọn nơi khác, có lẽ chuyện chúng tôi đã khác. Cũng là số phận.
– a nghĩ gì mà ngẩn ra thế? K thích à?
– K, k. thế cuối tuần mình lên đấy chơi nhé.
– Hi. Vâng…..



Liên hệ quảng cáo

Truyện mới cập nhật

Truyện hot

  • Cột Thu Lôi (Lightning Rod)

    Cột Thu Lôi (Lightning Rod)

    Sau một cú sét đánh, có điều dị thường xảy ra với main.

  • Hệ Thống Game Tại Dị Giới

    Hệ Thống Game Tại Dị Giới

    Hắn là người địa cầu. Hắn là thanh niên thế kỉ 21 Chiến sĩ ư? Pháp sư hả? Thuần thú sư sao? Có siêu cấp hệ thống của ta, ta ngán gì cái dị giới này! N

  • Thâu Hương Cao Thủ (Dịch & Edit)

    Thâu Hương Cao Thủ (Dịch & Edit)

    Edit và cải biên: MEODE Nhân vật chính khi tỉnh lại , phát hiện mình biến thành Tống Thanh Thư , còn phát hiện ra đây là một sự dung hợp của 14 quyển

  • Cuộc Sống Mới Của Con Dâu

    Cuộc Sống Mới Của Con Dâu

    Tác phẩm của tôi chủ yếu viết về chủ đề loạn luân bố chồng nàng dâu , đó cũng là thể loại tôi rất thích, vì vậy tôi đem tất cả tâm huyết của mình vào

  • Vận Đỏ

    Vận Đỏ

    Khác với những truyện trước đây, tôi thử nghiệm một góc nhìn mới, hoá thân vào nhân vật của mình. Đây không chỉ là một khảo nghiệm mà còn để thoả mãn

  • Ngã Ba Đường (Chị Dâu Họ – Phần 3)

    Ngã Ba Đường (Chị Dâu Họ – Phần 3)

    Phần 1 vs Phần 2 mời quý độc giả đọc tại đây: Chị Dâu Họ - Tưởng Xa Mà Lại Quá Gần ................. "T - hai đứa mày làm gì đó, trời ơi! Trời ơi, tao

  • Sự Giúp Đỡ Của Mẹ (Mom’s Help)

    Sự Giúp Đỡ Của Mẹ (Mom’s Help)

    Cậu con trai bị căn bệnh lạ khiến cho con cặc và bi của cậu ta to gấp đôi người bình thường. Và mỗi lên nó lên cơn thì lại rất đau, người mẹ nhìn thấy

  • Thằng Đức

    Thằng Đức

    Hai tay chống vào tường,mông đưa về phía sau cho thằng Đức dập mạnh vừa dập nó vừa lòn 1 tay về phía trước,luân phiên nhồi bóp hai

  • Những Chàng Trai Trong Đời

    Những Chàng Trai Trong Đời

    15 tuổi, tôi đã biết mùi trai, có sớm quá không ta???? Hjhj. Người con trai đầu tiên trong đời tôi là một anh học cùng trường, trên tôi 2 lớp, nghĩa l

  • Chuyện Nhà Cô Nga (Phần 2)

    Chuyện Nhà Cô Nga (Phần 2)

    Lời tựa: Trước khi viết mình xin nói rõ trong chuyện này mình tạo lại hình nhân vật Nga như thế nào thì các bạn đọc càng về sau sẽ hiểu . Cũng như bác

  • Tôi Đã Vô Tình Đẩy Vợ Tôi Vào Con Đường Ngoại Tình

    Tôi Đã Vô Tình Đẩy Vợ Tôi Vào Con Đường Ngoại Tình

    Giới thiệu nhân vật - Diễm vợ tôi 29t giáo viên mầm non miền núi,cao m70,3 vòng đầy đặn,đã đẻ 1 lứa. - A Tuấn 35t bảo vệ trường,ng dân tộc nhà làm nôn

  • Những Người Bạn Vợ

    Những Người Bạn Vợ

    Thể loại: loli nhẹ, bạo dâm nhẹ, some, 1 xíu incest. Và thêm 3 phần mạch truyện sẽ có chút phưu lưu như kiếm hiệp, tất nhiên phần cốt lõi vẫn xoay qua

  • Thị Trấn Đầy Cám Dỗ

    Thị Trấn Đầy Cám Dỗ

    Một câu truyện thể hiện những mặt tối của xã hội, những thủ đoạn trên quan trường và thương trường. Trương Đông là một tên chơi bời lêu lổng, từng lăn

  • Gác Xép

    Gác Xép

    Mẹ, Bùi Tuyết Loan, một trong hai nhân vật chính trong câu chuyện mà tôi đang kể cho các bạn nghe. Loan năm nay 28 tuổi làm việc tại Phòng Hành chính

  • Lấy Chồng, Lấy Cả Ba Chồng (Loạn Luân)

    Lấy Chồng, Lấy Cả Ba Chồng (Loạn Luân)

    Giới thiệu một chút về bản thân, tôi là Phong, 29 tuổi, thăng chức đến giám đốc của một công ty nước ngoài. Có nhà có xe, vợ con đề huề, gia đình hạnh

   
   
  
  
X